Em Và Những Dấu ''?''


Trông làn da trắng muốt, dịu dàng, rạo rực, tôi mê say!

Hai bàn tay em chợt nắm lấy tay tôi như bắt đầu điệu nhạc Valse.

 Mắt nhắm nghiền! Em nghĩ gì? Tôi không thể biết.


 Rồi bờ môi em, lần đầu, mới lần đầu chạm vào đôi môi tôi sau hai năm chúng tôi là đồng nghiệp.

 Nhẹ nhàng và thênh thang, những ngón tay tôi di chuyển trên áo, lưng, ngực, ...em. 

Chiếc giường ngủ sang trọng dần lên bởi hương thơm và tấm ga trắng muốt.

Nhà nghỉ! Tôi chưa từng dám tưởng một ngày nào đó như hôm nay: 

Tôi và em - người - đàn bà -tài năng, quý phái, lại ở đây, làm gì?

Ba giờ trước, em - một trưởng phòng kinh doanh khiến tôi phải điêu đứng bởi sự nghiêm túc, đỉnh đạt.

Hai giờ trước, em trang trọng trong bộ đồng phục công sở.

Em nhìn tôi, cái cười chào hỏi của cấp trên dành cho cấp dưới.

 Em à! Tôi khắc khoải với cái nhìn của em đấy! Nó xa lạ. Nó dịu dàng, mát rượi như loại nước ép em hay gọi.

Một giờ trước, em rung bật lên khi vô tình chạm vào đâu đấy trên người tôi. 

Những rung rẩy ấy làm tôi mường tưởng ra mình ở tuổi hai lăm - mới biết quen những cô nàng yêu kiều nhưng đỏng đảnh xíu.

Và bây giờ, em đang rên xiết. Ôm! Vấu! Cào xé! 

Lồng một cái, em lên phía trên tôi. Ôi, đấy là gì nhỉ? Bản lĩnh đàn bà đấy sao?

Tôi nhẹ nhàng " chịu đựng" trong tiếng êm dịu nơi em. Tôi tan chảy cả. 

Nhưng chợt kịp làm một phép so sánh tồi: Hình như vợ tôi chưa lần nào làm được thế....

.Em đưa tôi đến nơi thiên đường xa lạ. 

Ở nơi ấy có mùi thơm của em, những làn mây trắng muốt của da thịt, những nhịp nhàng của bước dance.

Tôi nằm bất động, nhắm nghiền đôi mắt để nghe sự nhịp nhàng, hơi thở .....sự sành điệu của em!

Thoát....em dừng lại! Tôi nhìn thấy trong mắt em sự ngỡ ngàng. 

Dường như em đang nghĩ gì. Em nghĩ về chồng, về con??? Không, em đang nghĩ về những người đàn ông như tôi: đê mê vì em?

 Hay em đang nghĩ về những dự án em sắp hoàn thành? Chỉ trong thoáng chốc, hàng loạt suy nghĩ hiện lên trong tôi.

 Còn em: dừng lại, bước vội xuống giường, đi thẳng vào buồng tắm!

Tôi nằm đấy, còn trong khoảnh khắc nào đó em cho tôi. 

Giá như hôm đó không phải là giờ trực của tôi thì....Giá như em đừng bỏ quên chiếc ví trong sự vô tình hay cố ý!??

 Và giá như tôi đừng yêu hư hỏng với em. Chắc tôi không làm em phải bỏ tôi giữa thiên đường thế này. 

Hay là giá như em chưa có chồng và mình chưa vợ nhỉ - tôi hoang tưởng thế!

Chắc là thói quen của em. Cửa buồng mở ra. Xịt......xịt....một tiếng dài của bình nước hoa. 

Em lại khoác lên chiếc áo công sở y nghiêm. Che kính tất cả, em ra về và quên để lại lời chào cho tôi.

Những vòng xoay của bánh xe Sài Gòn chiều nay sao mà nghiêng ngã thế?

 Giờ em đang làm gì? Nghĩ gì? Ở đâu? Chắc giờ em và chồng con đang ngồi bên nhau cùng ăn bữa tối ngọt ngào!

 Em nhìn chồng một cách âu yếm. Dẫu em có nhớ đến lúc chiều?

Reng....reng...

a lô: Anh à! Tí về ghé cô Hai mua dùm em một kí đường anh nhé! Chiều em quên mất.

 Mà hôm nay là sinh nhật con, anh tranh thủ về sớm nhe anh!.....

- Được, anh về gần tới rồi. 

0 blogger-facebook

Ngẫu nhiên

Contact us

Tên

Email *

Thông báo *

Tag Cloud

Popular Posts

Phổ Biến